Vãng Sanh Về Cực Lạc Sẽ Đắc Sáu Thứ Thần ThôngChúng ta tu thành công về được cõi Cực Lạc thì cùng với chư Phật, Bồ tát, La hán thật ngày ngày ở chung một chỗ. Sự vui sướng đó, ngoài thế giới Cực Lạc ra, đâu còn nơi nào có được như vậy. Các vị làm sao chẳng muốn tu để được về cõi nước Cực Lạc!

Đồng thời, khi đã đến đó rồi, thần thông của chúng ta có thể lớn vô cùng. Thứ nhất là nhãn quan của chúng ta hiện này chỉ thấy được chừng vài chục bước. Nếu như có một bức tường hoặc một tờ giấy, hay là vào ban đêm chỗ không có ánh sáng thì sẽ không thấy một chút nào. Về được Tây Phương Cực Lạc rồi thì không luận là ngày hay đêm, luôn luôn có các thứ ánh sáng, không lúc nào tối, cũng không có chỗ nào tối. Ban ngày ban đêm đều như nhau. Chỉ xem hoa sen khép lại là ban đêm, hoa sen nở là ban ngày. Và không luận là xa đến mấy ngàn muôn vạn dặm và qua mấy ngàn vạn muôn thế giới, cho dù có vô cùng vô tận núi non ngăn cách cũng không có chỗ nào là không thấy. Ngay đến chỗ tối tăm cùng cực cũng vẫn sáng sủa nhìn thấy rõ ràng. Xa cho đến thế giới Ta Bà này vẫn còn có thể thấy. Đó gọi là Thiên nhãn thông.

Thứ hai là lỗ tai của chúng ta chẳng qua nghe được thanh âm rất gần, hơi xa một chút thì nghe không rõ. Đến thế giới Cực Lạc thì không luận xa đến mấy ngàn muôn vạn dặm vẫn nghe được rõ ràng. Còn ở thế giới của chúng ta những thanh âm rất nhỏ thì nghe không được rõ ràng. Đây gọi là Thiên nhĩ thông.

Điều thứ ba, chúng ta chẳng qua có thể hiểu được tâm tư trong lòng của chính mình. Còn tâm tư trong lòng người khác, không luận là người rất thân rất tốt như cha mẹ, anh em, vợ chồng đều chẳng thể hiểu được. Về đến Cực Lạc rồi thì tâm tư trong lòng của mọi người, ta đều hiểu được. Vả lại, không luận là quyển sách nào chúng ta chưa từng đọc qua, những sự tình và những đạo lý được nói trong quyển sách đó tự nhiên chúng ta đều có thể hiểu được. Người không biết chữ tư nhiên đều sẽ biết. Đây gọi là Tha tâm thông.

Điều thứ tư là những việc đã trải qua của chính mình mà có thể nhớ được, đều là những việc từ năm sáu tuổi trở về sau. Còn những việc từ ba bốn tuổi trở về trước chúng ta chẳng nhớ được. Nếu sanh về Cực Lạc rồi, chẳng những có thể nhớ được sự việc trong một đời này mà sự việc suốt một đời, mười đời, mấy trăm, mấy nghìn, mấy vạn muôn đời về trước đều có thể nhớ được hết. Đây gọi là Túc mạng thông.

Điều thứ năm là hiện tại chúng ta đi bộ, người rất khỏe mạnh lại thường đi quen, đi suốt con đường tối đa một ngày thì đi được một trăm dặm là cùng. Sanh về Cực Lạc rồi, chẳng đến một phút là có thể đi cùng khắp thế giới vô cùng vô tận ở mười phương mà không có một chút mệt nhọc và cũng không một chút khó khăn nào. Người ở trên thế giới của chúng ta hoặc gặp những nơi có núi cao, hoặc là có sông to, dòng lớn, biển cả, hoặc găp thời tiết có gió lớn, mưa to, tuyết phủ thì đều chẳng thể đi được. Nếu sanh về cõi nước Cực Lạc rồi, làm người ở đó thì có thể muốn đến chỗ nào lập tức đến liền chỗ đó. Đã không có một trở ngại nào mà lại rất nhanh. Đây gọi là Thần túc thông.

Chỗ tôi đã nói ở trên gọi là Ngũ thông. Trong Phật pháp mà được năm thứ thần thông này thì đã hơn các vị thần tiên pháp lực cao cường, và hơn rất nhiều. Lại thêm một thứ nữa là Lậu tận thông. Đây gọi là Lục thông. Chẳng qua cái thông thứ sáu này nhất định phải là bậc A la hán đắc đạo mới có thể hoàn toàn chứng đắc. Những gì gọi là Lậu tận thông? Đó là những phiền não như tham, sân, si v.v… không còn một mảy, các thứ công đức đều được viên mãn, hoàn toàn tốt đẹp. (Ba chữ tham, sân, si giải thích như thế nào? Chữ “tham” là ý nói lòng tham lam chẳng biết đủ. Chữ “sân” là trong tâm phát lên lửa giận. Chữ “si” là nói trong tâm có chuyển đổi không hợp đúng với đạo lý. Ba thứ đó đều gọi là ý nghiệp vì là nghiệp tạo ra nơi tâm ý. Sở dĩ gọi là ý nghiệp bởi vì ba thứ tâm này tạo ra các thứ nghiệp ác, thật là nguyên nhân tạo ra các ác nghiệp. Mỗi người phải luôn cảnh giác).

Trích Sơ Cơ Tịnh Nghiệp Chỉ Nam
Hoàng Hàm Chi
Thích Hoằng Tri dịch