Nữ Cư Sĩ Thường Phúc Ngồi Tự Tại Vãng SanhNgày 9 tháng 11 năm 2012 tại khóa tu Phật thất niệm Phật 100 ngày tại niệm Phật đường Thí Thiện, Thất Sơn, Mật Vân, thành phố Bắc Kinh có một vị bồ tát đã dùng sinh mạng của mình để viết lên những thời khắc chân thực nhất, đẹp đẽ nhất của thế gian. Nữ cư sĩ Thường Phúc không phải đã chết mà tái sinh về thế giới Tây Phương Cực Lạc. Đây là sự thăng hoa của sinh mệnh, là sự tiếp nối vĩnh cửu của sinh mệnh vì chúng sinh hậu thế chỉ rõ phương hướng, làm một bằng chứng thép chân thực nhất.

Trích đoạn trang nhật ký cuối cùng của nữ cư sĩ Thường Phúc viết 5 ngày trước lúc vãng sanh:

Trong mấy ngày cuối cùng của khóa Phật thất thầy Đồng muốn đến thăm chúng tôi. Nếu tôi có thể vãng sinh Cực Lạc thế giới để nghênh đón thầy Đồng, đó chẳng phải là món quà tốt nhất sao? Quan niệm hiện tại của tôi là bắt đầu từ ngày mai nhất tâm niệm Phật, bởi vì thân thể của tôi đã đến giai đoạn cuối cùng. Tôi không cầu mong gì khác, chỉ nguyện ý niệm sau cùng là A Mi Đà Phật. Tôi phải coi mỗi hơi thở của mình đều là hơi thở cuối cùng. Phải đem mỗi câu Phật hiệu niệm rõ, nghe rõ, nhớ rõ. Tất cả những gì cần nhắn nhủ đều đã sắp xếp xong rồi, không còn thứ gì vướng bận nữa, chỉ cầu vãng sinh Tây Phương. Hôm nay nhật ký dừng ở đây bắt đầu từ mai… Không! Bắt đầu từ hiện tại nhất tâm niệm Phật không còn viết nhật ký nữa. Cũng chẳng còn gì để viết nữa.

A Di Đà Phật.