Tai nạn không thể tránh được, tai nạn đến rồi người niệm Phật chúng ta ở trong tai nạn vãng sanh là việc tốt không phải việc xấu. Người chết ngay trong tai nạn, có người đi đến Thế Giới Cực Lạc, có người đi đến cõi trời, có người đổi cái thân này lại trở lại, họ lại đầu thai trở lại làm người, có một số người đến ba đường ác. Cũng đều là chết ngay trong tai nạn, nhưng chổ đi không như nhau. Cho nên không lo lắng, không khiếp sợ, tâm luôn là an định, không nên bị cảnh giới xoay chuyển, nơi chúng ta đi thì tốt rồi. Nếu như tai nạn đến rồi, kinh hoàng lo lắng khiếp sợ, vậy thì khẳng định đi đến ba đường ác, chính họ không làm được chủ đã bị cảnh giới chuyển.
Cho nên hiện tại chúng ta ở thế gian này, sống một ngày tính một ngày, không nên nghĩ còn có năm tới, không nghĩ đến, không nên nghĩ đến ngày mai, ngày mai cũng không nghĩ đến chúng ta mới tự tại, nghĩ đến ngày mai làm gì? Ngày mai vẫn chưa đến. Hôm nay có được thời gian một ngày cố gắng niệm Phật một ngày, tụng một ngày kinh, bạn nói xem thật nhiều tự tại, đó chính là người đại phước đức, đó chính là người đại tự tại, chúng ta vạn duyên buông bỏ.
Người khác tranh danh đoạt lợi, chúng ta danh vọng lợi dưỡng thảy đều buông bỏ, đó là gì vậy? Đó là họ làm chuyện sáu cõi ba đường, đó là việc của họ, chúng ta buông bỏ rồi không làm việc đó nữa. Chúng ta đến Thế Giới Tây Phương Cực Lạc để làm Bồ Tát, để làm Phật, phải có nhận biết như vậy thì tốt. Vạn nhất không nên để lỡ cơ duyên tốt lớn đến như vậy, có tai nạn này là cơ duyên tốt lớn, vì sao vậy? Ép chúng ta phải dụng công, không dụng công không được, nếu không dụng công thì đi vào ba đường ác. Bạn từ gốc độ này mà nhìn là một việc tốt không phải việc xấu. Không có tai nạn thì người giải đãi, không cần lo còn có năm tới, còn có năm tới nữa, vĩnh viễn giải đãi lười biếng công phu không đắc lực. Hiện tại tai nạn ép bức bạn không làm không được, phải liều mạng mà làm vậy mới có thành tựu.
Trích lục từ Đại Thừa Vô Lượng Thọ Trang Nghiêm Thanh Tịnh Bình Đẳng Giác Kinh
Chủ giảng Pháp Sư Tịnh Không
Mình tham khảo trong sách viết.sanh xong sữa ít,nấu đậu đỏ cho ăn,sữa sẽ ra nhiều.
Chà.nếu hỏi các chú ở đây chắc các cô chú sẽ nói ăn uống là mắu chốt quan trọng nhất rồi mới đến luyện tập. Cho đến hôm nay mình vẫn khó chịu trong bụng.cảm giác trong người không khác nào hòn lửa.thế mới biết ăn uống quan trọng thế nào.đúng là….bệnh từ miệng vào.hoạ từ miệng ra. Mọi người nếu đi làm xa nhà thì cố gắng giữ mình…ghớm…cứ ngồi vào bàn ăn là ví rượu là gạo rồi uống đến đau cả, ruột. Mỗi lần nghĩ lại thì buồn lắm bạn ơi.
Còn nữa.trong y học cổ truyền ,danh y LÃN ÔNG đã dùng rễ ,cành và lá linh lăng,sao vàng,sắc cho phụ nữ sau khi đẻ uống thay nước trà để phòng chống đau dạ con.
Chữ tắc tia sữa,căng vú sữa:
Dùng 50g rễ linh lăng sắc uống nóng trong 2 đến 3 ngày sẽ hết tức đau nhức,sữa chảy thông thường.
Liệu bạn có tin?
Cảm ơn bạn ạ!
Sao bạn không niệm BỒ TÁT QUÁN THẾ ÂM. Sao bạn không niệm? Bạn cám ơn mình làm gì. Mình chẳng có bằng cấp gì.chẳng giúp gì cho bạn. Bạn khen mình chẳng giúp được mình tiêu nghiệp. Rồi không khéo lại ngã mạn thì khổ.
Nam mô A Di Đà Phật!
Nam mô Quán Thế Âm Bồ Tát!
Nam mô Đại Thế Chí Bồ Tát!
Dù gì mình cũng cám ơn bạn Nguyên ạ.
Vừa rồi trên đường đi làm có hai xe ô tô lao vào nhau.kết quả 2 người ngồi cùng 1xe chết ngay tại chỗ.chiếc xe nát gần như hết ca bin.người trong xe vẫn tư thế cầm tay lái . Người trong xe còn lại thập tử nhất sinh. Điều này khiến chúng ta nghĩ gì. Phãi ngày hôm nay chúng ta vẫn rất may mắn.vẫn khoẻ mạnh mà.vẫn có thể vui vẻ,vẫn có thể ca múa.vẫn có thể trách.yêu giận hờn.v.v…PHẬT THÍCH CA MÂU NI vẫn nhắc nhở chúng ta đi xa hay đường hiểm hay hoạn nạn nhớ niệm danh hiệu BỒ TÁT ĐỊA TẠNG,BỒ TÁT QUÁN THẾ ÂM. Đúng là VÔ THƯỜNG. Cha mẹ sanh con cái con bệnh thì liền lo lắng khôn nguôi.PHẬT ,BỒ TÁT thương chúng ta còn hơn cha mẹ thương con. Sờ tim tim vẫn đập .mũi vẫn thở vẫn sớm tối đi về.nhưng con đường sanh lão bệnh tử ai cũng phải qua.
Tôi thấy người khác mất.
Bỗng thấy lòng xót xa.
Cũng vì người đã mất.
Mà nghĩ đến phiên ta.
Nam mô a di đà Phật
Nam mô đại bi Quán Thế Âm Bồ Tát
Xin cầu chúc cho bé nhà bạn nguyên ăn ngoan, ngủ ngoan, chơi ngoan mạnh khỏe. Từng ngày hạt giống Bồ Đề cũng lớn dần trong bé.
Nam mô a di đà Phật
Đời ngủ trượt khó thông
Chúng sanh ham vui,khổ vô cùng.
Nam mô a di đà phật.
Chúc mọi người an lạc. Giờ khi yên tĩnh cảm thấy an lạc. Nhưng làm sao để khi vào công việc nhiều chuyện chúng ta được an lạc ? Chỉ có mỗi NIỆM PHẬT thôi bạn à. PHẬT A DI ĐÀ luôn quan tâm chúng ta .PHẬT là đại y vương.bạn và tôi chắc nên tịnh tâm lại không tranh đấu nữa. Chẳng có thuốc nào trị được nhiệt não của chúng ta. Chỉ có NIỆM PHẬT thôi bạn à.NIỆM PHẬT thì ngày nào cũng thấy người thân khoẻ mạnh vui vẻ. PHẬT giúp chúng ta an lạc. Vọng tưởng phiền não chấp trước hãy để cho câu PHẬT HIỆU hoá giải. Thân thể sẽ lại vui vẻ.hoan hỉ .tại sao một đời cứ phải ôm cục phiền não khiến cho mình héo hon chứ? Thế là tự làm khổ mình rồi. Nếu trước chúng ta lấy phiền não làm quen. Niệm PHẬT làm lạ thì bắt đầu từ bây giờ lấy NIỆM PHẬT thành quen.phiền não làm lạ thử xem. Thân khẩu ý xem thế nào? Thuốc men chẳng cần Vì PHẬT LÀ ĐẠI Y VƯƠNG.
Nam mô a di đà phật. Cho mình hỏi làm sao chia sẻ được những bài pháp hay này đến cộng đồng cùng học phật cùng tinh tấn . Nam mô bổn sư thích ca mâu ni phật