Người Niệm Phật Nếu Thật Thà Nghe Lời Thật Niệm Chắc Chắn 3 Năm Được Vãng SanhPhàm phu chọn Tịnh độ, vãng sanh thế giới Cực Lạc là đi làm Phật, cần bao nhiêu thời gian? Ba năm là đủ rồi.

Thật thà, nghe lời, thật làm. Sáu chữ này là điều kiện Sư thừa nhất định phải đầy đủ của Trung Quốc từ xưa đến nay, không có điều kiện này lão sư sẽ không dạy bạn. Nhưng người đầy đủ điều kiện này không nhiều, chúng ta xem thấy, nghe thấy quả thật không nhiều, nhưng chân thật có thành tựu.

Lúc đầu lão hòa thượng Đế Nhàn có một người đồ đệ làm thợ vá nồi, ông chính là đầy đủ điều kiện này. Ông không biết chữ, chưa từng được đi học, sanh trưởng ở nông thôn, vô cùng khổ cực, gia cảnh thanh bần. Sống ở nông thôn, không có đất đai, ngay cả điều kiện làm nông cũng không đủ, học làm thợ vá nồi, vá nồi vá chén. Lúc kháng chiến vẫn còn loại nghề nghiệp này, hiện nay không có, thời kỳ kháng chiến chúng tôi vẫn còn thấy qua. Ông với pháp sư Đế Nhàn là đồng hương, lúc nhỏ cùng nhau lớn lên ở nông thôn. Gia cảnh của Pháp sư Đế Nhàn tốt hơn một chút, được đi học, có học qua làm kinh doanh, học qua cách làm ăn. Về sau xuất gia, giảng kinh dạy học, trở thành Nhất Đại Tôn Sư. Ông cũng đã đi tìm rất lâu nhưng tìm không thấy, xem thấy việc xuất gia cũng không tệ, cuộc sống không đến nổi khổ cực như vậy, yêu cầu được xuất gia. Lão Pháp sư Đế Nhàn nói với ông, anh đã hơn 40 tuổi, không kịp nữa rồi, xuất gia ở trong tự miếu, mức độ thấp nhất 5 thời công khóa phải biết làm. Anh xem anh chậm hiểu, anh học không được, giảng kinh thuyết pháp anh lại không biết chữ, hiện nay học đều không còn kịp nữa. Nhưng ông nhất định yêu cầu không đáp ứng không được, sau cùng lão Hòa thượng bị ép, nói điều kiện với ông.

Người thợ vá nồi nói được, không luận ngài nói cái gì tôi cũng đều nghe theo, cứ như vậy mà thế độ cho ông. Sau khi thế độ, không thể ở trong tự miếu, đến Ninh Ba tìm một cái miếu bỏ hoang ở dưới quê, lúc đó ở dưới quê có rất nhiều. Tiểu Miếu ở nông thôn không có người ở, đã bỏ hoang, tìm một nơi như vậy để ông ở. Dưới quê vẫn có một số tín đồ, tìm một vài người hộ trì cho ông, gởi họ một ít gạo, một ít thức ăn, cũng tìm được một bà cụ, là bà cụ niệm Phật, chăm sóc sinh hoạt cho ông, đều này thật khó được. Bữa sáng ông tự lo, bữa trưa và bữa tối bà cụ sẽ lo cho ông, giặt y phục cho ông. Lão Hòa thượng chỉ dạy ông một câu Nam Mô A Di Đà Phật, nói với ông cứ thế mà niệm tiếp tục, niệm mệt thì nghĩ, nghĩ khỏe rồi lại tiếp tục niệm, không phân ngày đêm. Ông thật sự nghe lời, thật sự thật thà, chính là một câu A Di Đà Phật này niệm được 3 năm, biết trước ngày giờ vãng sanh, đứng mà vãng sanh, công phu được xem là không tệ. Lão hòa thượng Đế Nhàn thay ông lo việc hậu sự, vô cùng tán thán đối với ông, ông cũng coi như không xuất gia uổng phí, chân thật có thành tựu, làm một tấm gương tốt cho người niệm Phật. Điều kiện thành công của ông chính là thật thà, nghe lời, thật làm, một cách tuyệt đối mười phân vẹn mười.

Đại Thế Chí Bồ Tát trong hội Lăng Nghiêm nói với chúng ta: “Nhớ Phật niệm Phật, hiện tiền tương lai nhất định thấy Phật”. Những người này niệm Phật có nhìn thấy Phật không? Chắc chắn có, có một số không chỉ thấy một lần. Thấy Phật, Phật nhất định nói với họ, con vẫn còn bao nhiêu năm thọ mạng, đợi đến lúc con mạng chung ta sẽ đến tiếp dẫn con vãng sanh, xem như là thọ ký.

Nhưng cũng có một số người, họ vẫn còn thọ mạng nhưng không cần nữa, bây giờ liền muốn theo Phật đến thế giới Cực Lạc, A Di Đà Phật rất từ bi không có chuyện không đồng ý. Vì thế chúng ta ở trong vãng sanh truyện Tịnh độ Thánh Hiền Lục xem thấy những người vãng sanh đó, hơn một nửa đại khái đều là 3 năm vãng sanh.

Lúc đầu tôi ở Đài Loan, có một đồng tham đạo hữu là pháp sư Đức Dung, cũng đã qua đời rồi, thầy ấy thường nghe tôi giảng Kinh, đưa ra một vấn đề. Thầy ấy xem Vãng sanh Truyện, Tịnh độ Thánh Hiền Lục có hoài nghi. Tôi nói thầy hoài nghi cái gì? Thầy ấy nói nhiều người như vậy đều là 3 năm vãng sanh, có phải thọ mạng đều đến rồi không? Dường như điều này thật không thể nào. Tôi nói với thầy, thật sự nếu như nói đều là 3 năm, làm gì có chuyện trùng hợp như vậy, vài người thì có thể, nhiều người như vậy, về mặt logic nói không thông.

Vậy sự việc này là như thế nào? Họ vẫn còn thọ mạng nhưng họ không cần. Hôm nay ta gặp được Phật là chuyện khó được, ta liền khẩn cầu Phật mang ta đi ngay bây giờ, khẩn nài, van xin, nài nỉ, từ đây về sau thọ mạng đều không cần. Phật nhất định sẽ mang họ đi, điều này mới hợp với logic, mới có thể nói được thông.

Hay nói cách khác, phàm phu chọn Tịnh độ vãng sanh thế giới Cực Lạc là đi làm Phật, cần bao nhiêu thời gian? Ba năm là đủ rồi. Hơn nữa chúng ta xem thấy có rất nhiều trường hợp, quá khứ, hiện tại. Hiện nay chúng tôi có rất nhiều đồng học niệm Phật vãng sanh, không ít người 3 năm là vãng sanh. Hơn nữa những người vãng sanh này đều có bản lĩnh, đó chính là không có sanh bệnh mọi thứ vô cùng bình thường, lúc ra đi là đi một cách tự nhiên. Có người đứng mà ra đi, có người ngồi mà ra đi, chính mắt chúng tôi xem thấy, chuyện này làm sao có thể lừa người được? Họ biết được họ đi vào ngày nào, họ cũng không nói với bất kỳ ai, nói với người sẽ gây ra phiền phức. Tại vì sao? Mọi người quấy nhiễu bạn, không cần trợ niệm, trợ niệm cũng có thể bị quấy nhiễu, vì thế họ vãng sanh một cách tự nhiên.

Chúng tôi ở nước Mỹ xem thấy một người, chuyện này đại khái cũng gần 20 năm trước, chính là ở San Francisco, có một bà cụ niệm Phật 3 năm. Con trai của cụ du học ở Mỹ, sau khi tốt nghiệp ở Mỹ làm việc, kết hôn, sanh được một cháu trai. Con trai sanh được cháu nhỏ, bà cụ ở Đài Loan, đón mẹ đến Mỹ để trông cháu nhỏ, chăm sóc sinh hoạt gia đình. Bà cụ vào lúc đó sáu, bảy mươi tuổi vẫn còn làm được. Ở được 3 năm, cháu nhỏ cũng đã lớn, có thể đi nhà trẻ, con trai, con dâu đều có công việc, cả một ngày chỉ có một mình bà. Bà là người niệm Phật, hoàn cảnh này tốt, không có người quấy nhiễu bà, láng giềng là người Ngoại Quốc, nói chuyện không được, ngôn ngữ không rành, không có qua lại, một hoàn cảnh thanh tịnh như vậy, đây chính là đạo tràng của bà, niệm Phật không gián đoạn.

Vào cái ngày vãng sanh, bởi vì buổi sáng mỗi ngày cụ đều dậy rất sớm chuẩn bị xong bữa sáng, con trai, con dâu, cháu trai sau khi thức dậy liền có thể ăn cơm, sau khi ăn xong đều đi học, đi làm hết. Buổi sáng hôm đó bà không thức dậy, không có người làm cơm, cảm thấy rất kỳ lạ, mở cửa phòng bà cụ, bà mặt áo tràng ngồi trên giường, xếp bằng ngồi trên giường, gọi bà không thấy trả lời, tỉ mỉ xem lại, đi rồi. Đi vào buổi tối, mấy giờ đi thì không biết, bên cạnh giường có để lại di chúc, viết rất dài, hơn nữa hiếu phục của con trai, con dâu, cháu trai đều đã làm xong, đều đặt ở bên cạnh, hậu sự đều chuẩn bị xong. Từ phương diện này mà xem, chí ít 3 tháng trước bà đã biết, nếu không chuẩn bị sẽ không chu đáo như vậy. Lúc này con trai gọi điện thoại thông báo cho những người bạn của bà là những người bạn niệm Phật, mọi người đều đến nhà xem, giúp bà lo việc hậu sự, không một ai không bội phục.

Bà là cư sĩ tại gia, sống ở nước Mỹ được 3 năm, thành tựu tốt như vậy. Nếu bà ở Đài Loan có thể sẽ không làm được, tại vì sao? Bạn bè nhiều, qua lại nhiều. Ở Mỹ không có người nói chuyện với bà, ngoài việc niệm Phật ra, bà không còn việc nào khác, duyên không giống nhau. Con trai đón mẹ đến Mỹ, không hề ngờ rằng duyên phận này lại quá thù thắng để cho mẹ của cậu có thể bình an tự tại mà vãng sanh, đây là sự việc mà cậu không hề ngờ tới. Nước Mỹ có hoàn cảnh như vậy, chính là xem bản thân bạn có biết cách dùng hay không. Chân thật vạn duyên buông xuống, trong tâm chỉ có A Di Đà Phật, ngoài A Di Đà Phật ra cái gì cũng không có, 3 năm công phu thuần thục bà mới có thể làm được.

Ở Đài Loan cũng có, hơn 40 năm trước chúng tôi gặp được một vị, bà lão ở xã Tướng Quân Đài Nam đứng mà vãng sanh, cũng là 3 năm. Gia đình của bà cụ này vô cùng hòa mục, con cái hiếu thuận, bà không hề nói với bất kỳ ai, sợ bị quấy nhiễu, lúc ăn cơm tối thì đi. Lúc ăn cơm tối, bà nói với con trai, con dâu, người nhà, các con cứ ăn cơm trước, mẹ phải đi tắm. Bà thật sự đi tắm, thay y phục, người nhà đợi rất lâu nhưng bà vẫn chưa ra, đi xem thử, thật sự có thay y phục, gọi bà nhưng không có người trả lời. Trong nhà có một Phật đường nhỏ, kết quả xem thấy, bà cụ mặc áo tràng cầm lấy tràng hạt, mặt đối diện tượng Phật đứng ở nơi đó bất động, con trai gọi bà nhưng không trả lời, tỉ mỉ xem lại, đã đi rồi, đứng mà đi, cũng là 3 năm, tín nguyện trì danh, vãng sanh thế giới Cực Lạc, thân cận A Di Đà Phật, là thật không phải giả, đây là tấm gương tốt nhất cho người học Phật hiện đại.

Trích từ lớp học Kinh Vô Lượng Thọ Khoa Chú Tại Tịnh Tông Học Viện Úc Châu 2014
Báo cáo tâm đắc của học sinh lớp Vô Lượng Thọ Kinh Khoa Chú
Thích Tự Liễu soạn
Hòa thượng Tịnh Không giám định
Bích Ngọc chuyển ngữ
Như Hòa giảo duyệt