Không Có Ban Hộ Niệm Phật Tử Kim Tuyến Không Thể Vãng Sanh

Không Có Ban Hộ Niệm Phật Tử Kim Tuyến Không Thể Vãng SanhMặc dù đã quy y từ thời còn trẻ, là một Phật tử thuần thành, đã học qua giáo lý nhà Phật, biết ăn chay trường, tụng kinh, niệm Phật, tin sâu Pháp môn Tịnh Độ, nhưng đến giờ phút lâm chung không tránh được giây phút cận tử nghiệp của Phật tử Kim Tuyến do oan gia trái chủ, tứ đại phân ly, đau đớn hãi hùng, tinh thần tán loạn, quyến luyến người thân…

Phật tử Đào Thị Kim Tuyến quê ở Cát Tường , Phù Cát thuộc Tỉnh Bình Định. Lúc nhỏ cha mẹ thường xuyên dắt về chùa và được quy y với Hòa Thượng Tâm Đạt chùa Thiên Bình, Nhơn Phong, An Nhơn, Bình Định. Pháp danh là Thị Hoa. đọc tiếp ➝

Bà Lão Niệm Phật Chết 10 Hôm Vẫn Không Hôi

Bà Lão Niệm Phật Chết 10 Hôm Vẫn Không HôiĐời Nguyên bên Trung Hoa, vào năm Canh Ngọ niên hiệu Chí Thuận ở vùng Triết Tây bị thất mùa liên tiếp. Trong thành Hàng Châu, dân chúng đói chết nằm ngổn ngang đầy đường. Mỗi buổi sáng, quan phòng chánh mướn người khiêng tử thi chở đem bỏ xuống hang núi, sau tháp Thái Hòa. Trong số tử thi có thây một bà lão hơn mười hôm không hôi thúi, ngày nào cũng tự trồi lên nằm trên các thây chết khác. Chúng lấy làm lạ, giòng giây kéo đem lên, soát trong người thấy có túi vải đựng ba bức đồ niệm công cứ A Di Đà Phật. Việc này truyền đến quan Hữu Tư, Ngài cho mua quan quách tẩn liệm và đem ra thiêu hóa. Khi củi đốt lên, trong khói lửa hiện ra tượng Phật, Bồ Tát, ánh sáng rực rỡ. Do nhân duyên đó, rất nhiều người phát tâm niệm Phật (Trích Sơn Am Tạp Lục).

Xem truyện tích xưa, còn biết bao trường hợp như thế nữa! Qua các gương trên, ta thấy nếu tự lực tu hành, khi chưa được nghiệp sạch tình không, lúc tái sanh tất phải mê muội, mười người đã rớt hết tám chín. Còn như bà lão niệm Phật, tuy dốt đạo lý, chẳng hiểu chút chi về Tông, về Giáo, nhưng nhờ thành tâm niệm Di Đà mà sau khi chết diễn ra nhiều điều kỳ lạ, đã chứng minh bà lão vãng sanh về Cực Lạc không còn nghi ngờ. Cho nên tham thiền, tụng kinh cùng tu các môn khác là những điều quý báu nên làm, và đáng khuyến khích. Nhưng giữa thời mạt pháp này, cần phải tu thêm môn Niệm Phật, rồi đem tất cả công đức ấy hồi hướng về Tây Phương, mới bảo đảm khỏi luân hồi mà đọa. Nếu không lấy Tịnh Độ làm nơi quy hướng, thì công đức tu các môn khác chỉ gây căn lành phước báo, và nhân duyên đắc độ về sau mà thôi. Như thế, e cho khi chuyển sanh hôn mê tạo nghiệp phải bị trầm trệ lâu trong cảnh khổ luân hồi. Mấy ai thông minh như Ngộ Đạt quốc sư, mười kiếp làm cao tăng tu thiền định, kiếp sau rốt mới mười bốn tuổi đã giảng suốt Kinh Niết Bàn. Nhưng vì một niệm đam mê trước tòa trầm hương nên bị túc báo ghẻ mặt người, sau trở lại niệm Phật mới được vãng sanh giải thoát. Những vị ỷ mình cao minh, ngoài miệng nói suốt lý huyền, chỉ trọng tự lực khinh thường niệm Phật, cũng nên xem gương trên mà để tâm suy nghĩ.

Trích Niệm Phật Thập Yếu
Hòa Thượng Thích Thiền Tâm

Bài hát: Phát Bồ Đề Tâm
Thơ: Thích Thiền Tâm
Nhạc: La Tuấn Dzũng
Trình bày: Lan Phương/Xuân Trường

Nơi tam giới không an dường hoả trạch
Đâu chân lạc chỉ thấy cõi tang thương
Người vô thường, cảnh cũng vô thường
Hãy lo khuyên gọi cùng nhau tỉnh mộng

Hãy quay bước đến bên bờ giác thanh lương
Khởi lòng bi trí nguyện độ mười phương
Ba tăng kỳ kiếp tu muôn hạnh
Bền lòng không thối chuyển
Cầu ngôi vị pháp vương

Chuột Vãng Sanh

Chuột Vãng SanhTrong thế kỷ hai mươi vừa qua, Ngài Hạ-Liên-Cư là một cư sĩ, Ngài chỉ niệm A-di-đà Phật, khi vãng sanh Ngài mời bạn bè tới dự tiệc chia tay rồi đứng giữa chánh điện chắp tay mà thoát hóa, vui vẻ thoải mái. Người biết trước ngày ra đi, đứng cười mà thoát hóa như trò đùa vậy, đây chẳng phải là chuyện “Thần-kỳ” sao?

Chuyện này cũng chưa lạ, thường ngày Ngài có nuôi một con chuột, khi Ngài kinh hành niệm Phật con chuột lắc lẽo đẽo theo sau, giống như ở quê trẻ em nuôi chim se sẻ, khi khôn lớn nó cứ nhảy nhảy theo sau vậy đó. Đến khi Ngài đứng vãng sanh thì thấy nó đã vô chiếc giày của Ngài và đứng vãng sanh theo. Đây đúng thật là chuyện “Thần-kỳ” của thế kỷ!

Trong kinh Phật nói, tất cả chúng sanh nhứt tâm xưng niệm A-di-đà Phật thì được vãng sanh. Chuột là chúng sanh, nó niệm Phật thì nó được vãng sanh và nó cũng được bình đẳng thành Phật ở Tây-phương. Đây là chuyện có thực. Con chuột này, chắc chắn trong đời trước nó là con người có tu Phật, niệm Phật thành thục rồi, nhưng lúc lâm chung sơ ý nẩy lên một niệm ngu si, dại dột nào đó mà lọt vào đường súc sanh, may mắn là gặp được Ngài Hạ-Liên-Cư cứu độ, chứ giả sử như sinh ra rồi đi lang thang, gặp phải chú mèo thì tiêu đời rồi, biết kiếp nào nữa mới thoát đây?…

Hỏi: Hộ niệm cho súc sanh có được không?

Trả lời: Trong kinh Vô lượng thọ, Phật A-Di-Đà có phát lời thệ rằng:

“Tất cả chúng sanh, cho đến những kẻ ở trong cõi Diêm-ma-la (tức là điạ ngục), trong ba đường ác, sanh về nước Ta, thọ giáo pháp của Ta, ắt Thành Vô Thượng Chánh Đẳng Chánh Giác, chẳng đọa vào tam ác đạo nữa. (Nguyện 1 và 2)”

Như vậy, súc sinh nếu biết niệm Phật cầu vãng sanh cũng được vãng sanh. Chỉ có vấn đề khó khăn là liệu chúng có cơ duyên ngộ ra được đạo lý, niệm Phật cầu vãng sanh hay không mà thôi.

Nuôi con vật trong nhà, nếu ta tập cho chúng niệm Phật, thường xuyên hồi hướng công đức cho chúng, thường đến vuốt ve, tâm sự, khuyên giải, tập cho chúng niệm Phật, cầu cho chúng được vãng sanh… nhiều con vật có linh ứng tốt, chúng cũng hiểu được ý của mình và niệm Phật theo. Nếu được vậy thì mình cũng có thể cứu độ được chúng nó. Kết quả này, xét cho cùng, cũng là nhân duyên của chúng đã đến lúc thoát nạn vậy.

Ví dụ, con chuột lắt của Ngaì Hạ Liên Cư đã vãng sanh cùng ngày với Ngài, nó được Ngài nuôi và mỗi ngày đều theo Ngài đi kinh hành niệm Phật. Khi Cụ đứng vãng sanh, thì trong ngày đó, nó cũng đứng vãng sanh luôn.

Cho nên, khi con vật chết, chúng ta nên niệm Phật cho chúng, khai thị cho chúng, cầu nguyện cho chúng được vãng sanh về Tây phương. Đây là điều nên làm. Thành tâm làm, rất tốt. Còn chúng được vãng sanh hay không thì không ai dám quả quyết.

Hễ nó có linh cảm tốt, chúng biết niệm theo, cầu vãng sanh thì cũng có thể vãng sanh. Còn tâm trí chúng vẫn mê muội, thì hộ niệm sẽ kết thêm chủng tử Phật cho chúng, cầu cho tương lai được duyên lành với Phật pháp, thế thôi.

Ngay cả việc hộ niệm cho một người, đâu phải ai đuợc hộ niệm cũng được vãng sanh đâu! Chỉ người nào tin tưởng, tha thiết phát nguyện, và niệm hồng danh A-di-đà Phật mới được, còn người không tin tưởng, không chịu niệm, hoặc có niệm mà không muốn về Cực lạc thì cũng đành chịu thua!

Phật không độ kẻ vô duyên! Vô lượng vô biên chúng sanh chết bị rơi vào các cảnh giới đọa lạc, chư Phật biết vậy nhưng cũng không thể cứu được, vì họ không có duyên với Phật. Họ chống báng, bài xích, làm điều ngược lại với Phật pháp… Họ là hạng chúng sanh vô duyên với Phật vậy.

Hải Sơn muốn cứu con chó thì hãy thành tâm hồi hướng công đức cho nó, thành tâm đem hết tình thương mà khuyên giải nhiều lần, cầu mong cho nó được thoát nạn súc sanh, sanh thẳng về cõi Tịnh-độ có lẽ hay hơn cầu sanh làm người. Cứ làm vậy, được hay không, sanh về đâu… thì còn phải tùy duyên của nó.

Phật dạy, tất cả chúng sanh đều có Linh tánh, Hữu Tình thì có Phật tánh, Vô Tình thì có Pháp tánh. Phật tánh hay Pháp tánh đều là tánh linh.

Có tánh linh thì có thể giác ngộ. Hữu tình thì có thể tự giác ngộ. Vô tình thì nương theo sự giác ngộ của hữu tình mà được giác ngộ theo.

Trong kinh Hoa Nghiêm Phật nói, Y Báo nương theo Chánh Báo mà chuyển. Cháu hàng ngày đem tâm thương yêu, cứu độ… mà nói chuyện, khuyên giải con chó, thì Hải Sơn là Chánh Báo, con chó là Y Báo. Tâm Hải Sơn phải thành khẩn thì mới mong được cảm ứng. Hãy cố gắng thử coi. Chắc chắn còn nhiều thử thách trong việc cứu độ này!

Trích Khuyên Người Niệm Phật
Diệu Âm Úc Châu

Sư Phá Giới Niệm Phật 3 Ngày 3 Đêm Cảm Phật A Di Đà Hiện Thân Báo Trước Ngày Vãng Sanh [Video]

Sư Phá Giới Niệm Phật 3 Ngày 3 Đêm Cảm Phật A Di Đà Hiện Thân Báo Trước Ngày Vãng SanhBộ Tịnh Độ Thánh Hiền Lục có chép chuyện pháp sư Oánh Kha đời Tống, đáng coi như một tấm gương. Vị pháp sư này lúc bình thường chẳng dụng công cho lắm, lại còn thường phá giới, tạo nghiệp; nhưng ông ta có thiện căn, tin tưởng nhân quả báo ứng, biết tương lai mình ắt đọa lạc, tự hối hận, tự trách sâu xa. Có bạn đồng tham khuyên ông ta niệm Phật, cầu sanh Tịnh Độ sẽ thoát khỏi ác báo. Ông ta tin tưởng sâu đậm, chẳng nghi, tự giam mình trong phòng, chuyên tâm niệm Phật, chẳng ngủ, chẳng nghỉ ngơi suốt ba ngày ba đêm. Kết quả, A Di Đà Phật đến bảo ông ta: “Tuổi thọ của ông vẫn còn mười năm nữa, hãy gắng lên, khi lâm chung ta sẽ đến đón ông!” Ông ta thưa: “Con nghiệp chướng nặng nề, không chống đỡ nổi quyến rũ, mê hoặc. Nếu sống thêm mười năm nữa, sợ rằng con sẽ tạo ra rất nhiều tội nghiệp, con chẳng cần mười năm tuổi thọ ấy!” A Di Đà Phật dạy: “Được! Ba ngày nữa, ta đến tiếp độ ông”. Ông ta hết sức cảm tạ, mở cửa phòng bảo mọi người rằng ba ngày hôm nữa tôi sẽ vãng sanh. Mọi người đều không tin. Đến hôm thứ ba, trong khi đại chúng đang tụng kinh khóa sáng, ông ta thỉnh mọi người niệm Phật đưa tiễn. Niệm chưa đầy một khắc đồng hồ, ông ta đã vãng sanh.

Trích Phật Thuyết A Di Đà Kinh Yếu Giải Giảng Ký của pháp sư Tịnh Không
Ni sư Thích nữ Như Lan giảng

 

Niệm Phật 1 Tháng Được Phật A Di Đà Báo Trước Ngày Vãng Sanh

Niệm Phật 1 Tháng Được Phật A Di Đà Báo Trước Ngày Vãng SanhHôm nay ngày mồng 8 tháng 11 năm Tân mão (02 tháng 12/2011), kỷ niệm giáp năm ngày Phật tử Minh Thuận Vãng sanh. Được sự đồng ý của gia đình Phật tử Minh Thuận, tôi (lương y Phan Văn Sang) xin kể lại kỳ tích vãng sanh của Phật tử Minh Thuận.

Phật tử Pháp danh Minh Thuận tên là Diệc Trung Hòa (hình bên) sinh năm 1943. Cư ngụ tại 3381/54 Đường Phan Văn Trị Phường 11 Quận Bình Thạnh Thành phố Hồ Chí Minh.

Cũng như bao nhiêu người sống trên thế gian này, Phật tử Minh Thuận khi chưa quy y, một đời bôn ba cho cuộc sống cho gia đình, chưa nghe chưa tin gì về Tam Bảo, về Phật pháp. Đến lúc về già Phật tử mang trong người chứng bệnh tiểu đường, trải qua bao nhiêu năm chạy chữa nhưng cuối cùng rồi biến chứng qua Ung thư gan giai đọan cuối, không còn cách chữa trị, Bác sĩ cho về nhà an dưỡng để chờ ngày ra đi.

Bà con, bè bạn quen biết, mọi người đến thăm rất nhiều, duyên may có cô Phật Tử tên Kiều Loan là người trong Ban Hộ Niệm, do quan hệ nhau về tình Thầy trò, và cũng ở cùng một phường nên cô thường xuyên lui tới an ủi, thăm nom và tặng chú Minh Thuận chiếc máy niệm Phật, khuyên ông hãy niệm theo cho bớt cơn đau. Chú Minh Thuận rất vui mừng thích thú với máy niệm Phật đó. Thấy thế Cô Kiều Loan khuyến khích gia đình nên mời Ban Hộ Niệm hằng đêm đến để niệm Phật trợ duyên.

Được gia đình vui vẻ đồng ý, thế là nhóm Phật tử Gò Vấp, nhóm Phật tử Bình Thạnh chúng tôi kết hợp với Ban hộ niệm của Đại Đức Quang Hùng, sau những ngày lao động, mỗi chiều đến, cơm nước xong chúng tôi tập trung nhà Phật tử Minh Thuận hợp với gia đình cùng nhau niệm Phật.

Được sự khuyến khích của các Phật tử trong Ban Hộ Niệm , gia đình hoan hỉ thỉnh Chư Tăng về nhà, đến tận giường bệnh của chú mà quy y Tam Bảo, được Thầy Quang Hùng cho chú Pháp danh là Minh Thuận.

Thưa quý vị: Phật tử Minh Thuận tuổi cũng đã về già, bệnh lâu ngày, biết mình không qua khỏi, nhưng nhờ thiện tri thức mỗi ngày đến hộ niệm và khai thị, nên Phật tử Minh Thuận mới nhận thức được cuộc đời là vô thường có lão ắt có bệnh, có sanh ắt có tử, niềm tin về thế giới Cực Lạc A Di Đà mãnh liệt nên Phật tử Minh Thuận phát tâm quyết chí cầu sanh về Tây Phương Tịnh Độ chỉ trong thời gian 1 tháng mà đã cảm ứng đến Phật A Di Đà.

Buổi tối hôm nọ nhằm ngày thứ bảy trong tuần, nhóm Phật tử chúng tôi tập trung như thường lệ, khóa niệm Phật vừa xong, Phật tử Minh Thuận kêu chúng tôi lại nói cho cả nhóm và gia đình cùng nghe :

– Tôi vừa thấy đức Phật A Di Đà có hào quang sáng lắm, hiện ra bảo tôi rằng thứ hai tuần sau mồng 8 Phật sẽ đến rước tôi về với Tây phương!

Chúng tôi hỏi : – Chú thấy Phật ra sao?

Phật tử Minh Thuận chỉ tay về hình A Di Đà trên tường bảo: – Phật giống y như hình đây nè!

Chúng tôi cứ nghĩ là chú Minh Thuận chắc bệnh quá mê sảng nói vậy chứ chắc gì đúng, nhưng rồi lại nghĩ “À, mà cũng có thể lắm!” Bởi tâm của chú luôn hướng về Phật, gắng gượng cơn đau luôn chắp tay quyết tâm niệm Phật theo chúng tôi, cũng như lúc chú nằm một mình.

Phật tử Minh Thuận một đời cực nhọc bôn ba dong ruổi với kế sinh nhai cho bản thân và gia đình, chưa một ngày biết đến Tam Bảo, chưa nghe đến một câu kinh . Giờ đây cuối cuộc đời nằm một chỗ thật là hối tiếc, nhưng may thay gặp được thiện tri thức khuyên bảo mới biết Phật Pháp, mới tin đến Tam Bảo nhưng đâu còn thời gian nào nữa mà để được xem Pháp đọc Kinh ?

Thôi thì cứ 1 câu mà chúng tôi trao truyền cho chú học thuộc lòng, giờ đây chính Phật tử Minh Thuận đã thấy Phật nên niềm tin càng mãnh liệt hơn, chú cứ thế mà luôn chắp tay tự phát nguyện:

Quy mạng lễ A Di Đà Phật
Ở Phương Tây thế giới an lành
Nay con là Phật tử Minh Thuận
Xin phát nguyện vãng sanh.
Cúi xin đức Từ Bi tiếp độ

Nam mô A Di Đà Phật… Nam mô A Di Đà Phật…Nam mô A Di Đà Phật

Chúng tôi những người Phật tử tu tại gia, chiều làm về cơm nước xong, hằng đêm vẫn luôn họp nhau đến nhà gặp chú Minh Thuận khai thị, diễn giải, khuyên nhủ, động viên, rồi cùng nhau vô dâng hương niêm Phật…

Cho đến ngày thứ hai đầu tuần (đúng vào ngày chú Minh Thuận đã nói trên) nhằm ngày mồng 8 tháng 11 năm Canh Dần âm lịch (2010) . Cũng buổi niệm Phật như thường lệ cho đến hơn 9 giờ tối, xong buổi công phu chúng tôi vây quanh giường bệnh của Phật tử Minh Thuận, thấy chú rất khỏe vui cười trò chuyện với chúng tôi hồi lâu, trước khi từ giã ai nấy đều cầu chúc sức khỏe và khuyên chú cứ tiếp tục niệm Phật, rồi chúng tôi lần lượt ra về hết.

Hai quận Bình Thạnh và Gò Vấp, nhà Phật tử Minh Thuận ở vùng giáp ranh nhau, nhóm Hộ Niệm chúng tôi mỗi người nhà ở cách nhà chú Minh Thuận người ở xa , cũng có người gần.

Vừa cho xe máy vào nhà, cũng đã quá 10 giờ đêm vừa đặt lưng xuống giường định nghỉ thì tôi nhận điện thoại từ nhà Phật tử Minh Thuận gọi qua:

– Anh Sang ơi! Chú Minh Thuận lấy hơi lên rồi !

– Trời đất! Thấy chú còn khỏe vừa mới nói chuyện với mình đây mà!

Tôi tức tốc vớ chiếc áo tràng, nổ máy xe chạy vội qua, thấy cả gia đình đang vây quanh chú đồng chắp tay niệm Phật vang nhà.

Miệng tôi cũng niệm theo, tay tôi lấy chiếc mền Quang Minh màu vàng đã chuẩn bị sẵn nửa tháng nay trên bàn Phật, đắp từ chân lên đến cổ chú cũng là lúc Phật tử Minh Thuận vừa trút hơi thở cuối cùng lúc 22 giờ 45 phút, đúng vào ngày thứ Hai đầu tuần, ngày mồng 8 tháng 11 âm lịch (năm 2010, đúng như Phật tử Minh Thuận đã nói với chúng tôi trước đó 1 tuần), Phật tử Minh Thuận hưởng thọ 67 tuổi.

Phật tử Minh Thuận ra đi trong tiếng niệm Phật của những người thân trong gia đình và các Phật tử gần nhà như là cô Phật tử Diệu Tâm, chú Phương và mấy cô Phật tử nữa mà tôi không nhớ hết tên.

Những Phật tử khác vừa ra về hay tin tức tốc quay lại tiếp tục và kết hợp cùng Ban Hộ niệm Đại Đức Quang Hùng thay nhau niệm Phật cho đến sáng hôm sau.

Theo quy tắc của pháp hộ niệm là tuyệt đối không đụng chạm đến thân người vừa lâm chung trong khoảng thời gian 8 tiếng. Gia đình Phật tử Minh Thuận cũng tuân quy tắc đó. Phật tử Minh Thuận vừa lâm chung miệng há lớn, mắt cũng còn mở, nhưng qua tiếng niệm Phật của Ban Hộ Niệm miệng và mắt của Phật tử đã dần dần tự khép lại.

Trải qua một đêm niệm Phật của đại chúng. Sáng hôm sau Đại đức Quang Hùng và các Phật tử kiểm tra thoại tướng thấy thân thể tay chân Phật tử Minh Thuận mềm mại, hơi ấm tụ lại trên đỉnh đầu.

Nam mô A di Đà Phật! Phật tử Diệc Trung Hòa, Pháp danh Minh Thuận đã vãng sanh về Tây phương cực lạc !

Nhưng Phật tử Minh Thuận chỉ mới biết tin và niệm Phật có được 1 tháng mà tại sao được Phật A Di Đà báo cho biết ngày vãng sanh ?

Trong Kinh PHẬT THUYẾT A DI ĐÀ có câu : “ Xá Lợi Phất! Nhược hữu thiện nam tử, thiện nữ nhơn, văn thuyết A Di Đà Phật, chấp trì danh hiệu, nhược nhứt nhựt, nhược nhị nhựt, nhược tam nhựt, nhược tứ nhựt, nhược ngũ nhựt, nhược lục nhựt, nhược thất nhựt, nhứt tâm bất loạn. Kỳ nhơn lâm mạng chung thời, A Di Đà Phật dữ chư Thánh chúng, hiện tại kỳ tiền, thị nhơn chung thời, tâm bất điên đảo, tức đắc vãng sanh A Di Đà Phật Cực lạc quốc độ”

Nghĩa là : Này Xá-lợi-phất! Nếu có thiện nam tử thiện nữ nhân nào nghe nói về Phật A-di-đà mà chấp trì niệm danh hiệu ngài , hoặc một ngày, hoặc hai ngày, hoặc ba ngày, hoặc bốn ngày, hoặc năm ngày, hoặc sáu ngày, nhẫn đến bảy ngày, nhất tâm không tán loạn. Người ấy đến lúc lâm chung, Đức Phật A-di-đà cùng các Thánh chúng hiện ra ở trước mặt. Khi người này mạng chung, tâm không điên đảo, liền được vãng sanh về cõi nước Cực Lạc của Phật A-Di-Đà.

Có một chuyện kể rằng: Ngày xưa vào đời nhà Đường bên Trung Quốc có ông Trương Thiện Hòa một đời làm nghề đồ tể mổ thịt trâu bò làm kế sinh nhai, cuối đời đến lúc sắp chết thấy vô số trâu bò đến đòi mạng, trong lúc sợ hãi bèn nghĩ nhớ đến vị Tăng ở chùa có thể cứu mình, bèn gọi vợ lên chùa mời Tăng đến gấp, vị Tăng đến nơi bảo ông hãy an tâm niệm Phật A Di Đà, Trương Thiện Hòa nghe lời Tăng liền lớn tiếng niệm “Nam mô A Di Đà Phật, Nam mô A Di Đà Phật…”. Các hồn ma trâu bò dần biến hết , kế đến ông thấy Phật A Di Đà và thánh chúng hiện ra, Trương Thiện Hòa vui mừng la lớn lên “Phật đến rồi! Phật đến rồi! Rồi ông nhắm mắt vãng sanh trong tiếng niệm Phật của vị Tăng…

Vì sao một người đại ác như ông Trương Thiện Hòa mà cuối đời thức tỉnh với câu Phật hiệu A Di Đà mà được vãng sanh ?

Bỡi trong Kinh Vô Lượng Thọ, Phật A Di Đà có phát 48 lời đại nguyện , mà nguyện thứ 18 “ Nếu có chúng sinh nào trong giờ phút lấm chung tưởng nhớ đến danh hiệu ta xưng niệm từ 1 đến 10 niệm , nếu ta và các Thánh chúng không đến đưa tay tiếp dẫn người đó về tây Phương Cực Lạc, ta thề không nhận ngôi chánh giác !”

Trương Thiện Hòa một đời đồ tể giết bao nhiêu là trâu bò đáng lẽ phải đọa địa ngục, luân hồi đền mạng, nhưng nhờ vị Tăng khuyên bảo niệm Phật mà được “đới nghiệp vãng sanh” là vì lời đại nguyện thứ 18 của Phật A Di Đà.

Trở lại Chú Minh Thuận. Nhờ thiện tri thức, Phật tử Minh Thuận tuy cuối đời mới giác ngộ Phật Pháp, mà lại gặp đúng Pháp môn Tịnh Độ ( niệm Phật) là Pháp môn thù thắng, pháp môn tu tắt, nên Phật tử nhanh chóng vãng sanh về cõi Phật A Di Đà.

Trong Kinh A Di Đà, Phật dạy niệm Phật từ 1 ngày cho đến 7 ngày mà tâm bất loạn sẽ được vãng sanh về thế giới Tây phương cực lạc, còn như Phật tử Minh Thuận đây biết mình không qua khỏi, không còn cách nào khác hơn là chuyên tâm niệm Phật để cầu vãng sanh nên trong 1 tháng (thời gian hơn hẳn 7 ngày như trong Kinh Phật nói ), Phật tử Minh Thuận quyết một lòng trì niệm nên được vãng sanh là đúng như lời Phật dạy.

Kinh A Di Đà có đoạn Phật bảo “ Xá Lợi Phất! Bất khả dĩ thiểu thiện căn phước đức nhơn duyên, đắc sanh bỉ quốc”. Nghĩa là “Xá Lợi Phất ơi, không thể lấy chút ít phước đức thiện căn mà được sanh về nước Phật đâu.”

Vậy thì Phật tử Minh Thuận mới chỉ có giác ngộ và niệm Phật trong 1 tháng thì có được Phước đức và thiện căn nào mà được vãng sanh nhanh chóng như vậy?

Trong Kinh Quán Vô Lượng Thọ, Phật Bổn sư Thích Ca chúng ta có dạy “Quán tưởng cảnh giới ở Tây phương cực lạc, với danh hiệu của Phật A Di Đà sẽ diệt trừ được trọng tội trong 80 ức kiếp sanh tử !”

Phật tử Minh Thuận chắc chắn nhờ có trồng chút duyên lành từ nhiều kiếp trước, để đến cuối đời mới được gặp được thiện tri thức nhắc nhở nên mới phát khởi niềm tin rồi tự lực niệm Phật phát nguyện cầu vãng sanh về cảnh giới Tây phương, chiêu cảm đến Phật A Di Đà và nhờ tha lực của Phật A Di Đà gia bị, nhờ tha lực của 10 phương chư Phật hộ niệm (như Kinh trong A Di Đà mà Bổn sư Thích Ca đã nói), kết hợp với tha lực niệm Phật của Ban Hộ Niệm mà Phật tử Minh Thuận được vãng sanh .

Cũng trong lúc đó, gia đình Phật tử Minh Thuận phát tâm in ấn tống trên trăm hình Phật A Di Đà gởi về miền quê hẻo lánh tặng cho các Phật tử vùng sâu vùng xa thỉnh về thờ phượng, chiêm ngưỡng, lễ bái. Kế nữa gia đình phóng sanh, cúng dường, bố thí…nên Phật tử Minh Thuận nhờ công đức nhân duyên đó mà vãng sanh về Tây phương cực lạc là điều tất nhiên rồi.

Sau khi Phật tử Minh Thuận vãng sanh, gia đình, bà con, và chòm xóm thấy được sự nhiệm mầu của câu Phật hiệu A Di Đà, mới tìm hiểu nhiều qua Kinh sách, băng giảng, mọi người bừng giác ngộ đúng nghĩa của PHẬT ĐẠO – TỪ BI – TRÍ TUỆ – GIẢI THOÁT.

Gia đình chú Minh Thuận mọi người giờ đây ngày lao động, tối về niệm Phật, đồng thời gia nhập theo Ban Trợ Niệm , bà con hàng xóm thì có người phát tâm về chùa tìm hiểu tu học.

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Phật tử, Lương y PHAN VĂN SANG

Cụ Bà 82 Tuổi Biết Ngày Giờ Vãng Sanh [Video]

Cụ Bà 82 Tuổi Biết Ngày Giờ Vãng SanhCụ Nguyễn Thị Tiêu 82 tuổi bị bệnh tiểu đường nhiều năm và biến chứng ở giai đoạn cuối, bác sĩ yêu cầu đưa cụ về nhà. Gia đình nhờ mách bảo nên đã kịp thời mời ban hộ niệm (BHN). Khi BHN đến bà đã mê sâu, đã bỏ ăn 3 ngày tưởng chừng như sắp ra đi. Trên thân nhiều nơi lở loét rất đau buốt trông thật đáng thương. Bà không còn đi lại được nữa. Qua sự hướng dẫn của BHN gia đình cụ đã làm theo và ngày thêm tin tưởng vào pháp môn Tịnh Độ (Niệm Phật) khi tận mắt nhìn thấy mặt mũi cụ ngày càng tươi tỉnh ra. Các vết lở trên thân đã trở nên tốt hơn rất nhiều. Bà bỏ ăn gần 30 ngày, chỉ uống vài muỗng nước mỗi ngày, không tiêm chích hay chuyền một loại thuốc nào. Nhưng kỳ diệu thay thân thể cụ không gầy còm, khuôn mặt đầy đặn như người không bệnh. Ban đêm tiếng niệm Phật của gia đình cụ vang rền không ngớt. Sự thành tâm của gia đình đã cảm ứng đến đức Phật A Di Đà. Một trong những người con của cụ đã được Phật A Di Đà báo trước ngày giờ mẹ anh được vãng sanh, nhưng khi nói cho mọi người trong gia đình biết thì không ai tin cả. Cho đến khi mọi việc diễn ra đúng như những gì người con của cụ đã biết trước trong giấc mộng. Điều màu nhiệm hơn khi sau hơn 30 ngày nằm trên giường bệnh không nói được bỗng dưng cụ đã mở mắt ra và nhép miệng theo niệm Phật. Bà đã ra đi nhẹ nhàng trong tiếng niệm Phật của đạo tràng và gia đình. Mọi người mừng vui đến rơi nước mắt. Những người nghi ngờ, thậm chí mỉa mai đã sanh tâm hoan hỉ tin nhận.