11 11 2016 | Suy Gẫm & Thực Hành |
Sau khi làm xong thủ thuật nong mạch vành, ông xã tôi được đưa về theo dõi 24 giờ ở Phòng cấp cứu Khoa Tim Mạch Can Thiệp.
Phòng này đông bệnh nhân quá, khoảng hai mươi người già trẻ đều có, máy móc xung quanh la liệt, mọi sinh hoạt cá nhân đều nhờ thân nhân trợ giúp. Cứ chốc lát lại có thêm bệnh nhân mới cần cấp cứu. Vào đây rồi bạn mới cảm nhận được lời dạy của Phật không sai “Mạng người chỉ trong một hơi thở, hít vào thở ra không được thì đã qua đời khác mất rồi”. Hình như con người khi gặp khó khăn trắc trở, đồng đọc tiếp ➝
10 11 2016 | Chuyện Nhân Quả |
Huyện Ma Thành, tỉnh Hồ Bắc, có người họ Vương ăn chay trường được ba năm. Bỗng nhiên thân thể bị ghẻ lở đau đớn không chịu nổi, do đó sinh tâm thối thất, không tin vào công đức của việc ăn chay.
Có người bạn của họ Vương đến thăm bệnh, an ủi rằng: “Anh là người ăn chay, chắc chắn sẽ được trời Phật gia hộ.” Họ Vương nói: “Tôi ăn chay đã ba năm, nay lại chịu nghiệp báo xấu ác như thế này, xem ra ăn chay nào có ích lợi gì?”
Người bạn liền nói: “Nếu anh không muốn ăn chay đọc tiếp ➝
09 11 2016 | Gương Vãng Sanh |
Tham quân Lưu Di Dân người Bành Thành đời Tấn, là hậu duệ của Sở Nguyên Vương nhà Hán. Ông mồ côi cha từ thuở nhỏ, một lòng lo lắng phụng dưỡng mẹ, ông nổi tiếng là người có hiếu. Ông tự phụ cho mình tài ba nên không giao du với bọn người tầm thường. Ông làm Tham quân ở phủ, chẳng được bao lâu lại vội lui về ở ẩn. Tạ An, Lưu Dụ nhiều lần tiến cử ông, nhưng ông cự tuyệt không vào triều. Vì thế, ông được vua ban tấm biển hiệu là “Di Dân”. Sau đó, ông vào Lô Sơn tham dự đạo tràng Bạch Liên xã của ngài Huệ Viễn. Ông trứ tác “Niệm Phật tam-muội thi” để bày tỏ lòng chí thành của mình. Nhiều lần ở trong định đọc tiếp ➝
08 11 2016 | Suy Gẫm & Thực Hành |
Tôi đang làm việc thì nhận được điện thoại báo tin chồng mình lên cơn đau tim cấp nên vội bỏ ngang việc chạy gấp về nhà. Nhập viện 115 cấp cứu – Nhồi máu cơ tim cấp.
Đối với người niệm Phật cầu sanh Tây Phương, đây là giai đoạn quan trọng nhất trong cuộc đời, cần phải niệm Phật liên tục, chính xác gọi là ôm chân Phật không rời.
Trước lúc đưa băng ca đẩy vào phòng chụp và nong mạch vành, tôi vuốt tóc dặn dò chồng: “Anh à, đây là giây phút cực kỳ quan trọng. Kể từ giờ trở đi, anh đừng nhớ em, đừng nghĩ tới con, đừng nghĩ đến bất kỳ thứ gì ở nhà mình. Anh hãy đọc tiếp ➝
Các Phúc Đáp Gần Đây