Buôn Bán Động Vật Khiến Gia Đình Luôn Xào Xáo

Buôn Bán Động Vật Khiến Gia Đình Luôn Xào Xáo“Vợ chồng là Duyên – có thiện duyên, có ác duyên – không Duyên sẽ không đến

Con cái là Nợ – có đòi nợ, có trả nợ – không Nợ sẽ không tìm!”

Mùa hạ năm 1994, có một nam cư sĩ hơn 50 tuổi đến ngôi chùa nọ, hướng về Hòa Thượng Diệu Pháp thổ lộ nỗi khổ sầu của mình.

Ông kể trước đây tình cảm mình và bà xã rất tốt. Nhưng kể từ lúc sinh đứa con thứ nhất thì tính khí bà vợ bắt đầu nóng nảy thất thường, hay kiếm chuyện gây gỗ làm khó đọc tiếp ➝

Giết Chó Bị Hồn Chó Đến Báo Thù

Giết Chó Bị Hồn Chó Đến Báo ThùAnh ta có biệt danh là Vu Tử, đỡ hơn 30 tuổi, thân hình vạm vỡ, tính tình ngay thẳng, làm việc siêng năng, có tinh thần trách nhiệm cao nên được ông chủ và mọi người xung quanh yêu mến. Nhưng có một điểm lạ là tại sao suốt năm làm việc vẫn không thấy anh xin về thăm nhà. Mấy năm trước bí mật này mới được phô bày.

Hiện giờ vào đúng giữa mùa đông, gió bắc thổi ào ào, vả lại vào sáng sớm nên cái lạnh càng làm thấu xương, thấu thịt. Do sự đòi hỏi của cuộc sống nên chúng tôi ở lại làm thêm ca đêm. Sau khi hoàn thành công việc được giao, tất cả chúng tôi đều mệt mỏi, ủ rũ, không ai ngước đầu lên đọc tiếp ➝

Học Rộng Nghe Nhiều Khi Lâm Chung Biết Về Nơi Đâu?

Học Rộng Nghe Nhiều Khi Lâm Chung Biết Về Nơi Đâu?Sư Tuệ Cung người Phong Thành, Dự Chương. Từ khi xuất gia, Sư kết bạn rất thân cùng với ba pháp sư là Tăng Quang, Tuệ Kham và Tuệ Lan. Sức học của các ngài không sánh bằng Sư, nhưng đối với Tịnh độ, thì các ngài huân tu, trưởng dưỡng, chuyên tâm phát nguyện, Sư không theo kịp. Ngài Tuệ Lan thường nói:

– Trình độ học rộng nghe nhiều của Sư đối với Phật pháp có lợi ích gì? Cũng như kẻ điếc tấu nhạc mà thôi. Đó là điều mà bậc thánh Vô Văn (chỉ cho bậc A-la-hán) quở trách. Sư chấp nhận sự chê bai đó sao? đọc tiếp ➝

Nhờ Niệm Phật Thoát Nạn Tù Đày

Nhờ Niệm Phật Thoát Nạn Tù ĐàyVào mùa đông niên hiệu Chí Chính thứ 15 (1355), đời Nguyên, Trương Sĩ Thành đem quân tấn công Hồ Châu giao chiến với Thừa tướng Giang Chiết, bắt được bốn mươi người, giam cầm giải về giao cho quan phủ. Trên đường đi, họ được nghỉ qua đêm tại chùa Điểu Khòa ở Tây Hồ. Đêm đó, tình cờ họ thấy thiền sư Đại Du Mưu tản bộ dưới hành lang chùa. Trông thấy Sư tinh thần ung dung, nhàn nhã trì tụng suốt đêm, họ nói:

– Xin Trưởng lão cứu chúng tôi!

Sư nói: đọc tiếp ➝