30 06 2024 | Chuyện Nhân Quả |
Cố Thuận Chi là một nhân sĩ đức độ, ăn chay trường. Một hôm nọ, ông nằm ngủ thì ngủ luôn bảy ngày đêm, làm cho gia đình vô cùng lo âu sợ hãi.
Sau khi tỉnh giấc, ông kể lại mọi việc cho người khác nghe:
– Quả thật là một chuyến hành trình đầy ý nghĩa với tôi. Tự nhiên ta đang ngủ thì có người đến rủ tôi đi. Và rồi chúng tôi đi đến một đạo tràng trang nghiêm thanh tịnh. Tại đó có rất nhiều người đến nghe kinh. Giảng đường phía trước thì giảng về kinh Kim Cang, còn giảng đường phía sau giảng về kinh Báo Ân. đọc tiếp ➝
23 06 2024 | Suy Gẫm & Thực Hành |
Câu Phật hiệu của chúng ta cứ thường bị tình chấp cắt đứt, chẳng thể thường niệm chẳng dứt. Đối với người khác chúng ta đương nhiên là có tình chấp, đối với sự, đối với vật, chúng ta cũng có tình chấp. Hành Sách đại sư dạy:
“Nếu như sự nghiệp Sa Bà vẫn còn vương vấn, một nóng mười lạnh, tâm chẳng chuyên dốc, lúc gặp ngũ dục bèn như keo, như sơn, khi gặp phải nghịch cảnh sẽ kết oán nuôi hận, mà muốn lúc mạng chung đức Phật đến tiếp dẫn, ắt chẳng thể được cứu! Há chẳng phải là chuyện khó ư?
Xét theo đó, pháp môn Tịnh Độ là thuốc đọc tiếp ➝
02 06 2024 | Chuyện Nhân Quả |
Trong quyển Quảng Ái Lục, Mãnh Bình Am có kể lại một câu chuyện như sau:
Đới Đại Phan là chủ quán Thiên Ngư Miến tại vùng Tô Châu. Y vốn là một người tâm tính tàn ác, hiếu sát, tự tư tự lợi. Việc kinh doanh buôn bán của y phát đạt hơn so với những người khác chính là nhờ vào nghệ thuật nấu nướng độc đáo của y. Y thường dùng phương pháp là bắt lươn bỏ vào một cái nắp bằng sắt rồi đặt cái nắp ấy lên trên một cái nồi sau đó bắc lên bếp chưng. Đoạn y lấy máu lươn trộn với mì, hương vị tạo nên một món thật thơm ngon. đọc tiếp ➝
26 05 2024 | Suy Gẫm & Thực Hành |
Phật hiệu của chúng ta cứ thường bị ngoại duyên cắt đứt, chẳng thể thường niệm chẳng dứt. Lúc trước có một vị cư sĩ, ông ta là một người rất tốt, tổ chức rất nhiều Niệm Phật Đoàn, khuyên rất nhiều người niệm Phật. Nhưng chính ông ta chẳng có thời gian niệm Phật, mỗi ngày đều có người đến mời ông sắp xếp công chuyện ở đạo tràng, hoặc mời ông đi thăm bịnh nhân, hoặc mời ông đi hoằng pháp lợi sanh. Cả ngày chạy tới chạy lui, ngoại duyên quá nhiều, thường bận rộn đến nỗi chẳng có thời gian ngủ nghỉ. Lúc đó có người cảnh cáo ông ta: “Nếu ông không lắng lòng niệm Phật sẽ chết rất khó coi!” Đợi đến khi ông muốn từ chối các ngoại duyên đọc tiếp ➝
Các Phúc Đáp Gần Đây