10 11 2019 | Suy Gẫm & Thực Hành |
Nhìn lại xa xưa có thể biết được hiện nay, xem xét việc đã qua có thể biết được điều sắp tới. Từ xưa đến nay, có biết bao nhiêu ví dụ về sự thành công và thất bại để xác minh cho sự tu hành của chúng ta. Nhưng người thành công luôn với sự thành thật thực hành, nhất tâm niệm Phật không cầu tiếng tăm lợi dưỡng, ra sức tu hành không gián đoạn. Người thất bại luôn thích mơ màng viển vông, cầu hiểu biết nhưng không chịu thực hành, tham cầu tiếng tăm lợi dưỡng. Thầy mù dẫn đám trò mù đi vào đường tà mà không tự biết. Chúng ta cần phải rút kinh nghiệm xương máu, tha thiết hạ quyết tâm. Đời nay khéo đem tâm lực dụng công đọc tiếp ➝
03 11 2019 | Chuyện Nhân Quả |
Năm 2108, sau lần khám sức khỏe định kỳ cùng cơ quan, tôi nhận được tin rằng tôi sắp có em bé. Nhưng chưa kịp vui lâu, lật sang trang sau, tờ kết quả xét nghiệm cho tôi biết thêm, bụng tôi có một khối u xơ tương đối lớn, u xơ như vậy khi phát triển có thể làm vỡ tử cung, nguy hiểm tăng cao vì tôi đang mang thai. Bác sĩ khi đó khuyên tôi nên suy nghĩ kỹ thật kỹ, nếu giữ cái thai lại tôi sẽ nguy hiểm đến tính mạng. Lời bác sĩ khiến tôi cũng có đôi chút hoang mang và lo sợ. Năm ấy tôi 33 tuổi, vợ chồng tôi cũng đã có hai cháu trai. Em bé này ra đời, tôi mong đó sẽ là một cô con gái dễ thương & ngoan hiền. Nhưng với tình hình này thì… đọc tiếp ➝
27 10 2019 | Suy Gẫm & Thực Hành |
Học Phật được bao nhiêu năm, nếu ăn chay vẫn không được, không chịu niệm Phật tiếng nào, như thế bạn tự cho mình là đã học xong? Cần phải cảm sâu và hổ thẹn xấu hổ mới phải. Dù bạn hiện tại có thể tụng thuộc làu ba tạng kinh đi nữa, dẫu bạn hiện tại có khả năng diễn thuyết đạo lý huyền diệu xâu xa đi nữa, thì cũng thua xa bà già không biết một chữ nhưng tâm thành thật ăn chay niệm Phật. Bởi vì Phật pháp và phương pháp giáo dục chú trọng thực hành. Nói mà không làm, có khả năng nói mà không có khả năng làm thì không thể đến được chỗ tốt đẹp. Có thể làm mà không thể nói, cái gì cũng chẳng biết nhưng thu hoạch được đọc tiếp ➝
20 10 2019 | Gương Vãng Sanh |
Vào mùa xuân, năm Dân Quốc thứ 12 (1923 TL), ở Tứ Xuyên có một phu nhân vốn không tin pháp Niệm Phật, đột nhiên phát tâm thờ Phật (A-di-đà), sáng chiều hai buổi dâng hương niệm Phật. Người nhà hỏi phu nhân về lý do thờ và niệm Phật của bà, bà đáp: Tháng trước, bà họ Trần ở xóm trên có đến đây từ biệt, nói rằng, ngày mai sau giờ ngọ ba phút, bà sẽ vãng sanh về Cực lạc. Gần đến giờ ấy, thân thuộc đến nhà để tiễn biệt bà. Họ thầm nghĩ rằng, bà Trần không chút bệnh tật mà bảo vãng sanh về phương Tây chắc đây là lời nói của ma! Gần đến giờ ngọ, đạo hữu tập trung trong yên lặng. Sau khi đã tắm rửa sạch sẽ, bà Trần ngồi giữa đọc tiếp ➝
Các Phúc Đáp Gần Đây