19 01 2015 | Chuyện Nhân Quả |
Hồi lớp 5 tiểu học, tôi sống gần dòng sông Đạm Thủy Đài Bắc. Chúng tôi gồm có ba đứa cùng học chung với nhau. Hai bạn tôi một đứa họ Trịnh, một đứa họ Trần. Mỗi ngày tan học xong thì chúng tôi rủ nhau đến sông Đạm Thủy bắt cua, bắt được cua thì bẻ càng bẻ chân nó mà chơi đùa, lấy làm khoái chí…Cứ nghịch như thế mãi rồi cuối cùng dùng đá đập chết luôn con cua.
Hôm đó trò chơi kết thúc, ba thằng nghịch chán rồi trở về nhà. Hai bạn tôi đi trên đường nhựa, còn tôi thì bước phía trong, mé bên lề cỏ. Đang đi mải miết thì tôi bỗng thấy trước mặt mình có một sợi dây lạ rất đẹp, mới chạy vội đến đọc tiếp ➝
17 01 2015 | Suy Gẫm & Thực Hành |
Khi cảnh giới hiện tiền, lúc chúng ta khởi tâm động niệm, một ý niệm khởi lên, ý niệm thứ hai phải là “A Di Đà Phật”… Cổ đức nói rất hay: “Không sợ niệm khởi, chỉ sợ giác ngộ chậm”… Ý niệm của người tu hành là phải chuyển đổi nhanh, ý niệm thứ hai phải chuyển thành “A Di Đà Phật”, thứ ba là “A Di Đà Phật”, thứ tư là “A Di Đà Phật”. Ý nghĩ A Di Đà Phật này niệm niệm tương tục, phải biết không để cho ý nghĩ phiền não niệm niệm tương tục.
Chỉ cần khởi tâm động niệm, bất kể là ý niệm gì, ý niệm vừa khởi dậy, lập tức chuyển thành “A Di Đà Phật”… đọc tiếp ➝
15 01 2015 | Suy Gẫm & Thực Hành |
Tôi hiện giờ (lúc kể lại câu chuyện) đã 33 tuổi, hiện ngụ tại huyện Bính Đông, xã Cửu Như, đang bán một tiệm mì chay nhỏ. Tôi kết hôn năm 1979, sau khi kết hôn sinh được hai con gái thì mang thai lần ba, lần tư. Do rất sợ sinh con gái nên tôi bàn cùng chồng là quyết định phá bỏ. Mặc dù lúc đó chưa tin Phật, nhưng trong lòng cũng cảm thấy rất hổ thẹn và khó chịu lắm.
Tháng 11 năm 1987, tôi có thai lần thứ 5. Mặc dù mẹ chồng và hai vợ chồng tôi rất mong mỏi có được con trai, nhưng cũng sợ sinh con gái. Với lại lúc này công việc bận rộn, lại càng không muốn sinh thêm con. đọc tiếp ➝
13 01 2015 | Chuyện Nhân Quả, Suy Gẫm & Thực Hành |
Câu chuyện có thật này xảy ra tại Bệnh viện Ung Bướu TP. Hồ Chí Minh. Một người mẹ già có sáu người con gái, tất cả đều là dân kinh doanh, buôn bán rất thành đạt.
Khi bà bệnh, được con đưa vào bệnh viện để điều trị thì bắt đầu xảy tình trạng tỵ nạnh lẫn nhau, phân bì ai sẽ là người chăm lo cho mẹ. Mấy chị em tranh cãi với nhau đến kết cuộc thì bà mẹ không có người con nào bên cạnh để nuôi bệnh, khiến cho bà phải tự lo, tự chăm sóc. Nhiều lúc đau nhức, nhấc mình lên không nổi khiến cho bà ngồi dậy hay xoay sở rất là khó khăn. Thân bệnh mà tâm trạng lại u uất.
đọc tiếp ➝
Các Phúc Đáp Gần Đây