Đại sư Ngẫu Ích nói: ”Niệm danh hiệu Nam mô A-di-đà Phật thuần thục, thì tất cả tinh hoa của Tam tạng kinh điển đều ở trong ấy. Một ngàn bảy trăm công án, các cơ quan hướng thượng cũng ở bên trong, ba ngàn oai nghi, tám muôn tế hạnh, tam tụ tịnh giới cũng ở trong ấy”. Một danh hiệu Phật đầy đủ tất cả thiền, giáo, mật chú và tất cả phương pháp tu hành. Một danh hiệu Phật đầy đủ tất cả Giới, Định, Tuệ pháp môn Tịnh độ đích thực không thể nghĩ, không thể bàn!
Bạn nghĩ cần phải học thiền ư? Hãy niệm Phật đi! Vì trong kinh Đại Tập dạy chúng ta rằng: ”Niệm Phật chính là thiền vô thượng thậm thâm vi diệu”.
Bạn nghĩ cần phải học mật tông ư? Hãy niệm Phật đi! Bởi một câu thánh hiệu Nam mô A-di-đà Phật, sáu chữ hồng danh này nương vào Phạn văn chưa phiên dịch một chữ. Đó là mật chú đơn giản, chân thật nhất.
Bạn nghĩ cần phải học kinh giáo ư? Hãy niệm Phật đi! Vì niệm Phật chính là tụng hết thảy kinh. Một câu Nam mô A-di-đà Phật là tinh hoa cô đọng của ba tạng kinh điển.
Giải thích và phát huy hết ý nghĩa của ba tạng kinh điển chẳng qua chỉ có ba chữ Giới, Định, Tuệ mà thôi. Nhưng một câu Nam mô A-di-đà Phật đầy đủ và viên mãn phước đức và trí tuệ. Nói hết tất cả lời tốt trong thiên hạ chẳng bằng không nói một lời mà chỉ thầm niệm một câu Nam mô A-di-đà Phật. Làm hết tất cả việc tốt trong thiên hạ chẳng bằng không làm gì, chỉ chuyên niệm một câu Nam mô A-di-đà Phật. Học hết tất cả học vấn của thế gian không bằng không biết một chữ, chuyên niệm một câu Nam mô A-di-đà Phật.
Trong kinh Quán Phật Tam-muội, ngài Bồ-tát Văn-thù nói kệ rằng:
Nguyện tôi khi mạng chung,
Diệt hết các chướng ngại.
Đối diện Phật Di-đà,
Sinh về nước Cực Lạc.
Trong phẩm Phổ Hiền Hạnh Nguyện kinh Hoa Nghiêm, ngài Bồ-tát Phổ Hiền nói kệ:
Nguyện cho tôi khi sắp lâm chung
Trừ sạch tất cả các chướng ngại.
Mắt thấy rõ đức Phật Di-đà,
Tức được sinh về nước Cực Lạc.
Đến như những bậc đại Bồ-tát như Ngài Văn Thù, Phổ Hiền còn niệm Phật, nguyện cầu sinh về thế giới Cực Lạc. Ngày nay không ít người coi thường việc niệm Phật phát nguyện vãng sinh. Thật đáng tiếc! Đáng thương thay! Bạn tự cho mình là hạng người gì? Đức Phật chỉ dạy, khuyên bảo chúng sinh sanh về cõi Cực Lạc Phương Tây, bạn lại không chịu nghe lời Phật dạy. Đem “giá trị Liên Thành” vô giá đổi một văn tiền có giá trị vứt bỏ bên đống rác. Đáng trách bạn không biết tốt hay xấu. Có mắt không tròng, nên nhìn không thấy Thái Sơn, nghiệp chướng quá nặng, phước báu lại mong manh!
(Giá trị liên thành: Thời chiến Quốc, vua nhà Tần muốn đem 15 Thành để đổi lấy viên ngọc họ Hoà nước Triệu. Sau này gọi phẩm vật quý trọng là giá trị Liên Thành).
Trích Liên Trì Cảnh Sách
Thích Quảng Ánh dịch
Người vô gia cư tặng toàn bộ tiền trước lúc chết
THÁI LAN – Một lão già nghèo khổ, rách rưới gây bất ngờ vì hành động cuối cùng khi nhắm mắt xuôi tay.
Người đàn ông này tên Ta Toi, hay ăn xin hoặc nhặt chai lọ để kiếm sống trên đường phố ở quận Ban Mi, tỉnh Lopburi.
Ôg Ta Toi thường ăn xin trước cửa hàng tiện lợi lúc còn sống. Ảnh: Facebook Kiatisak Saothi.
Trong bài đăng Facebook hôm 25/12, tài khoản Kiatisak Saothi chia sẻ: “Hãy yên nghỉ Ta Toi – ông già đứng trước 7-Eleven ở Ban Mi. Ngay cả khi ông rời đi, ông vẫn mang tất cả số tiền mình có trong suốt cuộc đời tặng cho ngôi đền. Tấm lòng của ông thật tuyệt vời”.
Hàng chục tờ báo Thái Lan đã đăng bài về nghĩa cử của ông Toi. Một số báo còn tìm đến được nơi ông thường tá túc – một ngôi nhà nát, bên trong chất đầy chai lọ.
Dù điều kiện sống khó khăn, ông Ta Toi đã tiết kiệm được cả chục kg tiền xu trị giá 76.000 bath (gần 60 triệu đồng). Số tiền của ông đã được ngôi đền ở Ban Mi dùng để sửa mái.
Các sư trong ngôi đền ở Ban Mi đếm tiền ông Toi quyên tặng. Ảnh: Facebook Kiatisak Saothi.
Cộng đồng mạng Thái Lan bất ngờ và cảm động trước hành động của người đàn ông: “Kiếp sau cầu cho ông thành triệu phú”, “Nhìn vào một người, đừng nhìn từ bên ngoài”…
Bảo Nhiên (Theo Asiaone)
Có một đồng hương tên là Triệu Quân ở Tô Bắc, anh đến kể cho tôi nghe chuyện có thật về nhân quả.
Anh ta kể gần nhà anh ta có một người cũng cùng họ Triệu với anh, ông họ Triệu này là bác sĩ kiêm bán thuốc Bắc, nhà ông ta làm rất đơn giản, ông làm cách bằng đất, còn lợp mái nhà bằng lá. Ở thôn quê kho họ làm bếp đều có chừa lại một khoảng trống dùng để chất củi, cho nên noi này rất ấm.
Để tiện lợi cho việc đưa củi vào, họ lại khoét một lỗ to trên vách, cho nên mỗi lần đưa củi vào thì chỉ việc đứng ngoài vách là có thể bỏ vào khỏi cần đi vòng. Cái lỗ này là nơi trú ẩn rất tốt của rắn và chuột.
Quả nhiên, một ngày nọ ông Triệu phát hiện trong đống củi gần bếp có con rắn dài khoảng 3 mét, ông ta liền dùng một tảng đá lớn bịt cái lỗ hổng đó lại, bên cạnh đó ông chạy đi lấy một cái chĩa hai răng, rồi ông canh chính giữa cái lưng của con rắn và đâm xuống , cái chĩa xuyên qua mình con rắn khoảng vài tất, khiến cho nó không thể bò tới hoặc rút lui, con rắn quằn quại đau đớn, nó trườn tới trườn lui, nhưng càng trườn thì máu càng chảy ra chứ không thể làm ngã cái chĩa được , nó quằn quại như vậy suốt ba ngày mới chết.
Ba năm sau, một hôm ông Triệu nhân vì có việc xích mích với anh em, họ quá tức giận, nên khi uống rượu chung họ lén bỏ thuốc độc, độc tính vốn dĩ đã mạnh cộng thêm có rượu nữa, cho nên nó còn mạnh hơn, giống như lửa đang cháy mà cho thêm dầu.
Ông Triệu cảm thấy như bị nung bị nấu, khi không chịu nổi ông nhẩy vào nước ,uống nước nhưng tất cả đều vô dụng, khi đưa đến bệnh viện bác sĩ kết luận ông bị đứt hai đoạn ruột, và thuốc độc đã thấm vào máu nên đành bó tay.
Do quá đau đớn, nên ông không thể nằm trên giường mà lăn lộn dưới đất, vừa lăn vừa la hét rên rỉ, trải qua ba ngày ba đêm ông mới chết. Mọi người trong làng cho rằng đây là quả báo của việc giết rắn vì cơn đau hành hạ ông trước khi chết giống y hệt cách ông hành hạ con rắn cho tới chết.
(Trích ” Nhân Quả Báo Ứng- Những Điều Mắt Thấy Tai Nghe”- Tịnh Tùng)
Vì Sao Khi Mới Phát Tâm Tu Thường Hay Gặp Nhiều Điều Không May?