Niệm Phật Chấm Dứt Sự Luân HồiNhư quý vị đã được nghe cổ đức dạy rằng:

Lưỡng thế đốn khai sanh tử lộ
Nhứt thân tằng tác cổ kim nhơn

Nghĩa là:

Một thân từng diễn người kim cổ
Ðôi kiếp mở liền lối tử sanh

Chỉ 2 câu ngắn gọn thôi nhưng sau khi nghe qua đã khơi động trong tâm tư chúng ta một niềm cảm khái. Bởi lẽ từ vô thỉ kiếp đến nay chúng ta đã từng diễn người kim cổ xưa và nay, bản thân mình từng trôi dạt thăng trầm lên xuống trong 3 cõi, trong 6 đường: trời, người, A tu la, ngạ quỷ, súc sanh, và địa ngục. Sự xoay vần lên xuống thăng trầm đó không dừng cũng không dứt, cho nên trong Phật giáo đã mượn hình ảnh biểu tượng của bánh xe. Bánh xe này cứ xoay vòng để diễn tả nói lên sự sinh tử lên xuống của chúng sinh. Trong danh từ chuyên môn của Phật giáo gọi là luân hồi. Luân là bánh xe, hồi là xoay vần (vòng). Xoay vần lên xuống, xuống rồi lên. Nổi trôi trong 6 nẻo mà chúng ta gọi là lục đạo luân hồi. Không biết tự bao giờ ta thường đặt câu hỏi: Sanh tùng hà tứ lai? Tử tùng hà tứ khứ? Nghĩa là: Sanh từ nơi nào đến? Chết sẽ đi về đâu? Câu hỏi ấy cũng là niềm khắc khoải của không biết bao nhiêu người từ ngàn xưa mãi cho đến ngày nay… Hôm nay chúng ta sẽ tìm hiểu qua chủ đề Niệm Phật Chấm Dứt Sự Luân Hồi.

Giảng sư: Ni cô thích nữ Như Lan