Ra Trường Tìm Được Việc Làm Lý Tưởng Nhờ Giữ Hạnh Không Tà Dâm Với Bạn GáiTú là bạn học chung trường với tôi (“Tôi” là tác giả câu truyện: NHỮNG ĐIỀU BẠN NÊN BIẾT VỀ TÀ DÂM”). Chúng tôi đồng học Văn Khoa, cùng chưa xong năm tư.

Dung mạo Tú bình thường, gia cảnh nghèo, tính tình nhút nhát hay xấu hổ, anh giống tôi ở chỗ có tính ham vui, ưa lướt web , học tập thì nhàn nhã bình bình. Sinh viên mà, đứa nào cũng mơ ước sau khi tốt nghiệp ra trường sẽ tìm được công việc ngon lành, thu nhập cao, ổn định… Vì vậy ai cũng cố gắng cầu may để vớ được cơ hội tốt.

Anh Tú thời cao trung đã có bạn gái. Sau đó mỗi người thi đậu vào một trường đại học khác nhau, tuy khác thành phố nhưng hai người vẫn duy trì liên lạc tình cảm.

Cho đến một ngày, cô bạn gái của Tú tìm đến thăm anh, có lẽ vì xa cách lâu ngày nên khi gặp mặt cô còn chủ động muốn trao thân cho anh. Ngay thời điểm quan trọng ấy, Tú quyết dùng lí trí để chiến thắng dục vọng, không chịu vượt qua lễ giáo khi chưa kết hôn. Trước sự cự tuyệt của Tú, cô bạn gái xấu hổ hóa giận bỏ về, sau đó thì dứt khoát chia tay với anh.

Tôi hỏi anh:

– Có hối tiếc về thái độ cư xử phong kiến bảo thủ của mình chăng?

Anh đáp:

– Tuyệt đối không!

Tú giải thích rằng đó là đạo lí mà ông cha ta từng nhắc nhở, bản thân anh bắt buộc phải tôn trọng, vâng theo. Mặc cho bạn bè cười nhạo, trêu đùa rằng: Anh thiếu nam tính, không chuẩn đàn ông, “động vật quý hiếm” còn sót lại trên thế gian, hay còn có người nghi ngờ anh là “giới tính thứ 3”? Anh thì cứ tỉnh bơ, nghiêm túc trung thành với câu: “Nhất quyết không vượt qua lễ giáo trước hôn nhân”, do vậy mà anh không bao giờ suồng sã với ai, cũng chẳng buồn để ý những lời nói ác ý xung quanh. Chỉ trích, bóng gió chế nhạo riết không nhằm gì, mọi người bắt đầu thấy nể phục anh. Vì nếu gặp chúng tôi mà cô nào sẵn lòng trao thân thì… nhiệt tình đáp ứng ngay.

Gần đến ngày tốt nghiệp, các sinh viên ai cũng bận bù đầu vì vừa học, vừa lo tìm công việc cho lúc ra trường. Chỉ có riêng Tú là thong dong nhàn nhã, chả lộ vẻ ưu tư phiền muộn chi, vì vậy chúng tôi hay trêu anh:

– Nếu không biết lo xa thì sau khi tốt nghiệp cũng đồng nghĩa với thất nghiệp đấy!

Ra Trường Tìm Được Việc Làm Lý Tưởng Nhờ Giữ Hạnh Không Tà Dâm Với Bạn GáiSau khi tốt nghiệp xong, Tú thất nghiệp thật. Nhưng anh không để lòng, mà anh đi đến Thẩm Quyến để tìm việc. Không lâu sau, điều mà không ai ngờ được là: Tú nhanh chóng được qúy nhân giúp đỡ tiến thẳng vào làm trong một Đài Truyền Hình vô cùng lớn và nổi tiếng (có tiêu chuẩn tuyển người rất khắt khe, nhưng lại là công việc mà đa số mọi người đều mơ ước mà không phải ai cũng với tới được).

Bao người tài giỏi, có quen biết muốn vào làm trong Đài Truyền Hình này còn chưa được, vậy mà hạng xoàng mới ra trường như Tú lại trúng tuyển ngon ơ. Vì điều này mà Tú đã làm tất cả chúng tôi đều tròn mắt ngạc nhiên. Có lẽ đây là may mắn đặc biệt hiếm, không phải ai cũng tốt số được như anh.

Cổ nhân có nói: “Người nào có được may mắn kì lạ thì nhất định là họ đã sở hữu được những đức hạnh làm kinh động quỷ thần”. “Đức Hạnh” ở đây có thể hiểu là: nết đoan chính ngay thẳng, không chịu làm những chuyện mờ ám, khuất tất. Quay lại trường hợp của Tú, ngay giây phút bạn gái chủ động trao thân cho anh, anh vẫn đủ lí trí sáng suốt cự tuyệt dừng lại, không tham dâm háo sắc dù anh rất yêu bạn gái của mình. Định lực và phẩm hạnh này của anh đã khiến tôi và nhiều người vô cùng nể phục.

Tôi cũng từng được nghe kể nhiều câu chuyện về thời xưa có rất nhiều thư sinh, nhờ cự tuyệt với sự dụ dỗ của tà dâm, không chịu vụng trộm với nữ nhân mà thu lại được phúc báo rất lớn. Những câu chuyện này hiển nhiên có thật không dối và chuyện của anh Tú bạn tôi là một minh chứng sống động gần đây nhất.

Suốt bốn năm đại học, tôi cùng Tú là đôi bạn thân, ăn, ở, sinh hoạt giống như nhau. Phải nói tôi và anh rất giống và hợp nhau về mọi mặt. Thế nhưng, tôi và anh lại có hai nếp sống tương phản thuộc về “Đức Hạnh”. Tôi có một cá tính đó là “Tà Hạnh”. Tôi rất mê dâm tham sắc, vì vậy mà đường công danh luôn gập ghềnh trắc trở, khó tìm được công việc tốt như anh.

Sự tương phản này há chẳng phải đang nhắc nhở chúng ta đạo lí muôn đời “Giới sắc thì được phúc, tham dâm thì rước họa”. Đương nhiên ngoài việc giới trừ tà dâm, còn phải trau dồi thêm nhiều phẩm hạnh khác nữa. Sau bao nhiêu kinh nghiệm đau thương của bản thân, tôi thu nhập được nhiều bài học xương máu và chợt nhớ tới hai câu răn dạy của thánh hiền:

“SỐ VỐN GIÀU SANG, DO THAM DÂM NÊN SỔ LỘC BỊ TƯỚC ĐI LẦU NGỌC
ĐÁNG PHẬN HIỂN VINH, DO PHÓNG ĐÃNG MÀ DANH PHONG BỊ XÓA NƠI BẢNG VÀNG”.

Cho nên tôi đã phát nguyện: “Con luôn sẵn sàng giữ giới không tà dâm và nguyện trau dồi đức hạnh để có được hạnh phúc viên mãn”.

Tôi xin dừng bài viết ở đây và nếu quý bạn đọc nào có hứng thú muốn biết rõ về những kinh nghiệm đau thương và thiếu đức hạnh của tôi, xin mời các bạn hãy tìm đọc lại câu truyện “CẢNH BÁO: NHỮNG ĐIỀU BẠN NÊN BIẾT VỀ TÀ DÂM”.

Trích: Báo Ứng Hiện Đời 7
Tác giả: Vô Tri Vô Ngại
Biên dịch: Cố ni sư Hạnh Đoan