09 11 2025 | Chuyện Nhân Quả |
Tôi là một thanh niên hư hỏng. Thuở bé rất ưa nghịch ác, 7 tuổi phóng hỏa đốt cỏ khô trong trường trung học gây tổn thất lớn cho chính quyền địa phương. Từ thời tiểu học đã ưa ghép đôi các bạn. Trong một lần chơi đùa, hạ thể bị thương, sinh tật tè dầm đến 12 tuổi.
Năm 1982 học trung học, tại trường chuyên xem truyện tình dục, sex chép tay, từ đó nhiễm thói thủ dâm, tính đến nay đã 21 năm. Việc học sa sút, chưa tốt nghiệp đã ra đời đi làm, chơi toàn bạn xấu, rủ nhau cùng xem nhiều tranh lõa thể, kích dục, khiến thân tâm càng bị ảnh hưởng nhiễm ô đọc tiếp ➝
12 10 2025 | Chuyện Nhân Quả |
Lý Cảnh Văn là một người rất nhân từ, ông thường thường đi đến bên bờ sông hỏi ngư phủ: “Hôm nay lại bắt được những thứ gì đó? Tôm chăng? Hay là ba ba?” Ông vừa hỏi vừa thọc tay vào túi lấy ra hai hào ung dung đưa cho ngư phủ, rồi đem tất cả những loài thủy tộc vừa mới mua được đi phóng sinh. Ông vốn không phải là một người giàu có gì, mà chỉ vì tính ưa thích phóng sinh lấy đó làm thú tiêu khiển.
“A, chúng mày được tự do rồi đấy!” Nhìn thấy những con cá, cua, ba ba mà mình vừa mới phóng sinh bơi lội tự tại, ông không thể kiềm chế được niềm hân hoan lộ trên vẻ mặt. đọc tiếp ➝
21 09 2025 | Chuyện Nhân Quả |
Tú là bạn học chung trường với tôi (“Tôi” là tác giả câu truyện: NHỮNG ĐIỀU BẠN NÊN BIẾT VỀ TÀ DÂM”). Chúng tôi đồng học Văn Khoa, cùng chưa xong năm tư.
Dung mạo Tú bình thường, gia cảnh nghèo, tính tình nhút nhát hay xấu hổ, anh giống tôi ở chỗ có tính ham vui, ưa lướt web , học tập thì nhàn nhã bình bình. Sinh viên mà, đứa nào cũng mơ ước sau khi tốt nghiệp ra trường sẽ tìm được công việc ngon lành, thu nhập cao, ổn định… Vì vậy ai cũng cố gắng cầu may để vớ được cơ hội tốt.
Anh Tú thời cao trung đã có bạn gái. đọc tiếp ➝
17 08 2025 | Chuyện Nhân Quả |
Mùa thu năm 1996, Duyệt cư sĩ dẫn một thiếu phụ đến nhà tôi. Thiếu phụ đi cùng mẹ chồng, tay bế một bé trai chưa tròn một tuổi. Cô khóc lóc kể rằng khi đưa con trai đến bệnh viện khám, mới phát hiện ra nó bị tim khiếm khuyết bẩm sinh. Cô rất khổ tâm vì không biết đào đâu ra số tiền lớn để phẫu thuật cho con, vì giá chữa trị quá đắt đỏ.
Con gái tôi là Quả Lâm bảo họ rằng:
– Phụ thân thằng bé vào thuở 16-17 tuổi, đã từng dùng ná bắn trúng một bên tim của con chim khách khiến nó rơi xuống chết đi. đọc tiếp ➝
27 07 2025 | Chuyện Nhân Quả |
Có cặp mẹ chồng nàng dâu kia, là tín đồ thuần thành của chùa. Năm đó chùa chuẩn bị trùng tu, nên hướng đại chúng quyên góp. Hai mẹ con này sau khi bàn bạc một hồi lâu, thì quyết định đem khối đá to là của gia bảo tổ tiên để lại dâng cúng cho chùa với mục đích làm bia hoặc làm nền chùa. Cúng xong hai mẹ con đều rất hoan hỉ.
Khi đó thầy Quản viện quyết định sẽ đặt viên đá này làm nền trang trí trong chùa, nhưng sau đó chùa mua được đá bên ngoài làm nền, nên khối đá quý bị sư Tri khách lấy làm đá lót đường đi. Sau khi chùa tu sửa xong, hai mẹ con nọ nhìn thấy tảng đá gia bảo của họ bị dùng làm đá lót đường, trong lòng phẫn nộ đọc tiếp ➝
06 07 2025 | Chuyện Nhân Quả |
Vào triều nhà Tống, có ngườ đàn ông tên là Niếp Tòng Chí, người Hoa Đình, Nghi Châu là một danh y giỏi nổi tiếng khắp vùng. Một ngày nọ, Lý Thị là vợ của vị quan Ấp Thừa, người đồng hương với Niếp Tòng Chí bị bệnh nặng sắp chết. Sau khi được Niếp Tòng Chí điều trị thì bệnh tình đã khỏi, giữ được tính mạng. Lý Thị là người phụ nữ xinh đẹp như hoa nhưng lại có tính dâm đãng nên đã vô cùng ái mộ dung mạo và phong độ của vị danh y này.
Một ngày, chồng của Lý Thị phải đến tỉnh lân cận để giải quyết công việc, cô liền nói dối rằng trong người không được khỏe đọc tiếp ➝
Các Phúc Đáp Gần Đây